Trust me dear, when you lose your mom, you start looking for a shelter in the Mother Nature, in the fresh air, in every leaf and blooming flower, in every living thing which carry the energy of the universe.
Gửi mẹ, đêm Giáng Sinh,
Tuần nay, trong lúc tập con hay nghĩ đến mẹ, mà cũng không còn cách nào để liên lạc với mẹ được nữa, nên đành viết ra vậy, vì biết đâu, sức mạnh của những điều được ghi ra có thể đến được với thực tại nơi mẹ đang hiện diện?
Bình thường lúc tập con chẳng nghĩ gì cả. Có người từng hỏi Haruki Murakami rằng ông nghĩ gì trong lúc chạy. Ông bảo là ông chả nghĩ gì cả, tất cả như là mây trôi thôi, những ý nghĩ ấy. Con cũng thế, lặp đi lặp lại một động tác với sự tập trung đặt lên từng phần của cơ thể, cảm nhận cảm giác cơ căng lên, mồ hôi túa ra, cảm nhận mình đang thở, mình đang sống. Mẹ có nghĩ rằng có nhiều người không cảm thấy họ đang sống khi họ đang còn sống không? Con không muốn là môt trong số đó. Con muốn cảm thấy mình đang sống trước khi con chết ( ít ra là cái chết về mặt nhục thể).
Trước đây con hay có cảm giác mình sẽ chết sớm. Nhưng giờ đây, khi nhìn vào lòng bàn tay mình, và nhắm mắt cho những sự kiện cuộc đời chảy trôi trong tâm trí, con dần hiểu ra ý nghĩa của tất cả những điều nay, những sắp đặt của số phận. Và con cảm thấy mình sẽ sống một cuộc đời rất dài mẹ ạ, con khá chắc về điều đó. Và con sẽ sống cả phần của mẹ nữa, cái phần đời mà mẹ còn chưa kịp sống ấy.
Và, cuộc sống, cứ lặp đi lặp lại một guồng quay như vậy, như Sysyphus đẩy tảng đá lên núi, chúng ta phải gánh gồng cuộc sống này, giữa trách nhiệm và tình yêu, ta lăn nó cho đến hết cuộc đời. Nhưng có lẽ chỉ những ai có can đảm làm đi làm lại một việc với sự bền bỉ và gan lì (con không nói đến đam mê, đam mê là một từ xa xỉ), những ai dám đối diện với cuộc sống và tất cả những chát chúa, tẻ nhạt và cay bạc của nó, thì mới thật là dũng cảm phải không mẹ? Con biết sở trường của mình không phải là sức mạnh và sức bật, mà chính là sức bền và sự gan lì. Và con sẽ đi đến cùng sự sống này, con hẹn với mẹ thế nhé. Để đến khi gặp lại mẹ ở nơi nào đó con sẽ kể mẹ nghe thật lâu thật lâu câu chuyện của mình. <3
0 nhận xét:
Post a Comment