vilamwriter vilamwriter vilamwriter vilamwriter
1 2 3 4

Wednesday 27 June 2012

R.I.P Nora Ephron - inspiring words

Post này dành cho Nora Ephron để tưởng nhớ sự ra đi của bà, tưởng nhớ tài năng và những điều bà đã mang lại cho cuộc đời. Những câu chuyện của bà thật giản dị, những con người thật không có gì đặc biệt trong xã hội với những cảm xúc rất đỗi đời thường, nhưng cái cách mà nhân vật thể hiện cảm xúc của mình với lời thoại tinh tế, thông minh và hài hước thì lại có sức gợi rất lớn lao. Nó thật sự... touching :x

Mình thích hầu hết các nhân vật nữ mà bà mô tả trong phim của bà. Insight của mỗi nhân vật được thể hiện qua những chi tiết rất nhỏ, nếu xem lướt và ko để ý từng tí sẽ ko thể nhận ra những điều thú vị đó. Mình thích và chú ý một phần cũng vì những nhân vật đó có phần nào hơi giống giống mình, hihi. Ví dụ như Sally trong When Harry met Sally chẳng hạn. Cô í có cái kiểu rất chi cầu kì, hay nói cách khác là hơi cầu toàn, và mọi cách thức phải là do tự cô í làm chứ ko được khác. Rắc rối một cách hơi khó ưa đối với những người khác. Hoặc như đoạn thoại dưới đây:
Harry Burns: There are two kinds of women: high maintenance and low maintenance.
Sally Albright
: Which one am I?
Harry Burns
: You're the worst kind; you're high maintenance but you think you're low maintenance.
Sally Albright
: I don't see that.
Harry Burns
: You don't see that? Waiter, I'll begin with a house salad, but I don't want the regular dressing. I'll have the balsamic vinegar and oil, but on the side. And then the salmon with the mustard sauce, but I want the mustard sauce on the side. "On the side" is a very big thing for you.
Sally Albright
: Well, I just want it the way I want it.
Harry Burns
: I know; high maintenance. 
 =))
Mình nghĩ là mình cũng thuộc "the worst kind" đó giống như Harry miêu tả về Sally :))
Cách viết thoại của Nora Ephron cũng hết sức châm biếm và hài hước. Đoạn thoại kinh điển của phim này là:
Harry Burns: You realize of course that we could never be friends.
Sally Albright
: Why not?
Harry Burns
: What I'm saying is - and this is not a come-on in any way, shape or form - is that men and women can't be friends because the sex part always gets in the way.
Sally Albright
: That's not true. I have a number of men friends and there is no sex involved.
Harry Burns
: No you don't.
Sally Albright
: Yes I do.
Harry Burns
: No you don't.
Sally Albright
: Yes I do.
Harry Burns
: You only think you do.
Sally Albright
: You say I'm having sex with these men without my knowledge?
Harry Burns
: No, what I'm saying is they all WANT to have sex with you.
Sally Albright
: They do not.
Harry Burns
: Do too.
Sally Albright
: They do not.
Harry Burns
: Do too.
Sally Albright
: How do you know?
Harry Burns
: Because no man can be friends with a woman that he finds attractive. He always wants to have sex with her.
Sally Albright
: So, you're saying that a man can be friends with a woman he finds unattractive?
Harry Burns
: No. You pretty much want to nail 'em too.
Sally Albright
: What if THEY don't want to have sex with YOU?
Harry Burns
: Doesn't matter because the sex thing is already out there so the friendship is ultimately doomed and that is the end of the story.
Sally Albright
: Well, I guess we're not going to be friends then.
Harry Burns
: I guess not.
Sally Albright
: That's too bad. You were the only person I knew in New York. 

Mình thích cả nhân vật Kathleen trong You've got mail nữa. Mơ mộng, sống bình thản (kiểu giống như một ng quan sát vậy), là chủ một hiệu sách thiếu nhi cổ,mê cuốn Kiêu hãnh và Định kiến (cô ý đã đọc 200 lần @@),"ko có bản năng sát thủ" (theo lời nam nhân vật chính nx- có nghĩa là luôn sợ làm người khác tổn thương), confused khi ko thể nói những lời chính xác vào những thời điểm chính xác và dành cả đêm để nghĩ là đáng lẽ mình nên nói gì,... 
Mình thích nhất lời thoại của Kathleen, nó dài lắm nhưng  mình post bao nhiêu lần cũng được, vì cảm xúc trong đó như thể nói hộ lòng mình vậy:

"Sometimes I wonder about my life. I lead a small life - well, valuable, but small - and sometimes I wonder, do I do it because I like it, or because I haven't been brave? So much of what I see reminds me of something I read in a book, when shouldn't it be the other way around? I don't really want an answer. I just want to send this cosmic question out into the void. So good night, dear void. "

"When you read a book as a child, it becomes a part of your identity in a way that no other reading in your whole life does."

"People are always saying that change is a good thing. But all they're really saying is that something you didn't want to happen at all... has happened. My store is closing this week. I own a store, did I ever tell you that? It's a lovely store, and in a week it'll be something really depressing, like a Baby Gap. Soon, it'll be just a memory. In fact, someone, some foolish person, will probably think it's a tribute to this city, the way it keeps changing on you, the way you can never count on it, or something. I know because that's the sort of thing I'm always saying. But the truth is... I'm heartbroken. I feel as if a part of me has died, and my mother has died all over again, and no one can ever make it right."
 
"The odd thing about this form of communication is that you're more likely to talk about nothing than something. But I just want to say that all this nothing has meant more to me than so many somethings." 
 (this form of communication là ý nói về giao tiếp qua internet, ở đây nhân vật Kathleen đang noí với người bạn mà cô quen trên mạng, và những sự chia sẻ về cảm xúc đối với cô lại có ý nghĩa hơn rất nhiều việc nói với nhau những chuyện tầm phào của cuộc sống thường nhật.)

Những lúc cảm thấy lạc lõng, mình vẫn thường đọc lại những dòng này như một nguồn cảm hứng hay điểm tựa tinh thần. Nó kéo mình dậy những lúc cô đơn. À không, mình ko cô đơn, thực ra, với tất cả những yêu thương mà mình đã được nhận từ cuộc đời, thật xa xỉ nếu nói rằng mình đang cô đơn, xa xỉ hay thậm chí là bạc bẽo nữa. Chỉ là cảm giác của mình thôi. Tức là nếu như coi cảm giác của mình là một thực thể tách biệt với con người mình thì rõ là "nó" cô đơn ko ít lần. Chủ của nó được yêu thương, nhưng chủ của nó đôi khi ko biết rằng có người nào khác có cùng cảm giác với mình hay ko, cho nên "nó" vẫn cô đơn. Cảm giác, "nó" vô hình và mông lung, nhung quan trọng với mình lắm. Và những điều mà Nora Ephron viết đem lại cho mình cảm giác đồng cảm, vậy thôi.
Mình yêu thích Nora Ephron, yêu thích cách mà bà đã chạm vào trái tim của người khác và mang lại những cảm xúc đặc biệt cho cuộc đời. 
P/S: Kết lại bằng một câu của bà: “Above all, be the heroine of your life, not the victim.”
P/SS: I just wanna send this to the void. So, good night, my dear void.

0 nhận xét:

Post a Comment