1. Quy tắc đầu tiên: "Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp cả."
Mình nghĩ cái này đúng. Khi một thứ gì đó xuất hiện thật đúng lúc và chúng ta ko lý giải được tại sao kì diệu thế, chúng ta gán cho nó một chữ "tình cờ". Nhưng thật ra, nó là kết quả của một sự tìm kiếm, có thể là tìm kiếm vô thức, nhưng nó xuất phát từ bản thân chúng ta, chứ ko phải một thứ thiêng liêng thần thánh rơi bụp từ trên trời xuống.Điều này có nghĩa rằng không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ cả. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại.
2. Quy tắc thứ hai: "Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra."
Không có điều gì tuyệt đối, không có điều gì chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất."Không có; Nếu như tôi đã làm điều đó khác đi..., thì nó hẳn đã khác đi. "
Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta học ra bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngã của chúng ta.
Cái này lại đúng nữa. Nó làm mình nghĩ tới phim Butterfly Effect: giống như luật nhân quả ấy, nếu như ta thay thế một mắt xích trong một tiến trình, tiến trình đó sẽ thay đổi hoàn toàn theo một hướng khác chứ đừng hòng theo hướng mà chúng ta muốn. Cuộc sống vô thường mà. Có thể mình sẽ ko vượt qua thách thức về bản ngã đó một cách vừa ý, nhưng ít nhât mình sẽ học được một điều gì đó.
3. Quy tắc thứ ba: "Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm."
Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn.Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.
Mình thích câu này: "Khi chúng ta sẵn sàng cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có ở đó, sẵn sàng để bắt đầu". Mình biết, thời điểm là rất quan trọng, mà quan trọng nhất là chỉ cần chiếc đồng hồ bên trong mình đổ chuông. Lại vẫn cũng là xuất phát từ bản thân mình mà thôi, Hà ơi.
4. Quy tắc thứ tư: "Những gì đã qua, cho qua."
Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình.
Mình thấy lại đúng tiếp >'
Đấy cũng chính là những điều mình thường tự dăn lòng mình, nhưng đấy là lý trí bảo thế, chứ ko phải lúc nào mình cũng làm được như thế. Mặc dù tinh thần khá là phóng khoáng và mở, nhưng mình ko thể phủ nhận được cái bản tính sâu xa của bản thân là đa cảm và hoài cổ. Cho nên, có khi chỉ là một khoảnh khắc rất ngắn thôi nhưng nó cứ đọng lại mãi, róc rách trong tâm tưởng và khiến lòng ko nhẹ được.
Lúc tối nay đi trên đường, ánh đèn xe loang loáng, bất giác mình cảm thấy mọi thứ cứ tới tấp lao về phía mình, rồi vùn vụt trôi qua vai, còn mình thì bất động giữa dòng. Mình hay có cảm giác đó lắm, thỉnh thoảng nó lại xuất hiện, khi kết thúc một đoạn đường nào đó. Những gương mặt, những kỉ niệm, những tiếng nói...cứ vùn vụt trôi qua, muốn giơ tay nắm lấy, níu lấy, giữ lấy mà ko được, những gì còn lại chỉ là những ám ảnh trong tâm trí. Hoặc cũng có thể, mọi khoảnh khắc đó ko đẹp và đáng nhớ như mình nghĩ, tất cả chỉ là ảo ảnh trước mặt, và được làm khuếch đại lên qua con mắt đa cảm của mình mà thôi.
Lại tự dặn lòng mình một lần nữa: mỗi phút sống, sống hết phút đó thôi, đừng bị vướng bận bởi quá khứ hay lo sợ về tương lai. Nhớ đón nhận sự mới mẻ liên tục và ít hoài cổ thôi. Nhất là với người làm trong ngành sáng tạo, càng cần phải thế.
0 nhận xét:
Post a Comment